Chương 12:
Edit: Mai
Ở gần Tứ Trung có một nơi gọi là Thiên Không Chi Cảnh, là chỗ để mọi người sống phóng túng, không những có nhà hàng, tiệm net, KTV thậm chí trên lầu 7 còn có sân trượt băng.
Phải đúng là sân trượt băng thật sự chứ không phải trượt patin.
Ở đây có rất nhiều trò chơi, bởi vậy độ nổi tiếng cũng cao, khuyết điểm duy nhất chính là mực độ tốn kém rất cao.
Bình thường mà nói, tiệm net bình thường chỉ có khoảng 2 đồng tiền một giờ, nhưng mà tiệm net của Thiên Không Chi Cảnh lại được xưng là có thiết bị tốt nhất, tốc độ internet nhanh nhất, chỗ này mất mười đồng một giờ.
Đừng nói học sinh cao trung, ngay cả nhân viên hành chính bình thường cũng tiêu không nổi.
Mấy người cũng không đi xa, tới Thiên Không Chi Cảnh quen thuộc, ở tầng cao nhất có một quán bar. Bình thường họ không thích tới quán bar ở đây, đa số đều tới phòng bài dưới lầu hoặc phòng bi-a.
Thẩm Chấp thích yên tĩnh, ngại quán bar quá ầm ĩ.
Nhưng hôm nay mấy người này lại muốn giải tỏa một chút nên quyết định tới đây.
Loại quán bar kiểu thế này, thật ra cũng không ầm ĩ lắm, nguyên nhân Thẩm Chấp không muốn tới chủ yếu do mỗi lần cậu tới đều có nữ sinh không ngừng đến gần.
Khuôn mặt cậu có khí chất, lại lạnh lùng, miễn bàn tới chuyện chọc người cỡ nào.
Cho dù còn nhỏ tuổi thì cũng có một đống chị gái tới lôi kéo làm quen với cậu.
Hôm nay Hạ Giang Minh vô cùng vui vẻ, vì vậy vừa đến đã hô to gọi nhỏ: “Đừng tiết kiệm tiền cho tao, hôm nay ông Hạ đây thanh toán.”
Từ Nhất Hàng đá chân cậu ta, cười mắng: “Ông với ai hả?”
Trần Tùng rảnh rỗi nói: “Tao thấy bây giờ nó đang sung sướng cả người đấy.”
Hạ Giang Minh cũng không để ý bọn họ chọc ghẹo, kêu người lấy cho cậu một sofa dài, sofa dài lại rộng rãi thoải mái, đủ cho một người nằm.
Từ Nhất Hàng đang tính ngồi lên sofa này, Hạ Giang Minh lại ngăn cản ngay lập tức, nhếch nhếch cằm chỉ bên cạnh: “Mày ngồi ghế kia.”
“Sao, một mình mày ngồi ghế lớn như vậy?”
Hạ Giang Minh phủi phủi bề mặt sofa, hèn hạ ti tiện nói: “Cái này giữ lại cho anh Chấp nằm.”
Mẹ nó.
Từ Nhất Hàng tức muốn mắng người.
Cậu ta chỉ Hạ Giang Minh, hỏi Trần Tùng: “Mày xem bộ dáng chân chó của nó đi, có tiện* không.”
*Tiện: ở đây là hèn hẹ, ti tiện, bỉ ổi,…
Trần Tùng ngồi ghế bên cạnh, cười nhạo: “Bây giờ mày kêu nó đi làm ấm giường cho anh Chấp, nó cũng sẽ không nói chữ không.”
Ai ngờ Trần Tùng nói xong, Hạ Giang Minh lại làm bộ dáng: “Nếu anh Chấp muốn, tao bằng lòng.”
Lần này Trần Tùng cũng không bình tĩnh nổi bèn đứng dậy, nhấc chân đá qua: “Cút đi, mày làm ông đây ghê tởm nổi da gà.”
Rất nhanh, có phục vụ mang những món họ gọi lên. Để ăn mừng thắng lợi, Hạ Giang Minh còn đặc biệt gọi champage, tiền tiêu vặt của cậu ta không ít, cho nên cũng không thèm để ý.
Thoáng chốc, Từ Nhất Hàng bị một cô gái ở quầy bar thu hút, đi tới uống rượu nói chuyện với người ta.
Hạ Giang Minh nhíu mày, có chút bất đắc dĩ nói: “Mày nói xem Từ Nhất Hàng bị cái tật xấu gì mà lại cứ thích chị gái.”
Từ Nhất Hàng cũng quen bạn gái, nhưng cậu ta không tìm bạn gái ở trường, bởi vì khẩu vị của cậu ta là chị gái. Những trái cây nhỏ vị còn chát trong trường học kia không thu hút được cậu ta.
“Chị gái thì sao, vừa đáng yêu lại có dáng người còn không dính người nữa.” Trần Tùng cười nhạo.
Kết quả cậu ta mới nói xong, Thẩm Chấp đã tới.
Hạ Giang Minh vội vàng nhường sofa lớn cho Thẩm Chấp, còn ân cần hỏi: “Anh Chấp, anh uống gì?”
Thẩm Chấp dựa lên sofa, dáng người lười biếng, cậu thuận miệng hỏi: “Có thuốc lá không?”
Trần Tùng lấy hộp thuốc lá trong túi ra ném qua, Thẩm Chấp bắt lấy, lấy một điếu rồi lại lấy bật lửa trong túi mình ra, cậu cắn đầu điếu thuốc châm lửa lên.
Cậu để sát lại, hít một hơi, tàn thuốc sáng lên ánh hồng.
Vì có ánh đèn yếu ớt, nên ánh lửa tàn thuốc của cậu vô cùng rõ, dễ bị nhìn thấy.
Không biết khi nào, Từ Nhất Hàng về, kêu: “Hay chúng ta ngồi chung bàn đi.”
Bên quầy bar kia có mấy cô gái, cậu ta vô cùng thích một chị gái tóc ngắn trong đó, nhưng đối phương cũng có em gái, hơn nữa lúc Thẩm Chấp mới vào, bên kia có ý muốn chơi chung với bọn họ, nên cậu ta quay lại hỏi một chút.
Hạ Giang Minh và Trần Tùng không có ý kiến, chủ yếu là Thẩm Chấp.
“Tụi bay chơi đi.” Thẩm Chấp thản nhiên nói.
Từ Nhất Hàng biết Thẩm Chấp không có hứng, nhưng thấy cậu cũng không phản đối nên gọi người tới đây. Chỉ chốc lát sau mấy cô gái đi đến.
Những cô gái này cũng không phải người đã đi làm, mà là sinh viên trường đại học.
Nghe nói họ là học sinh cao trung, mấy cô gái đều kinh ngạc.
“Thật, nếu không tôi cho mọi người xem thẻ sinh học nhé.” Từ Nhất Hàng cười hì hì.
Cô gái tóc ngắn và cậu ta quan hệ hơi thân, cười hì hì nói: “Được đấy.”
Nhưng Từ Nhất Hàng lại cố ý nhấn mạnh: “Vậy tôi cũng muốn xem giấy thẻ sinh viên của mọi người.”
Vừa rồi cậu ta muốn hỏi tên cô gái tóc ngắn, nhưng đối phương vẫn không nói cho cậu ta nghe. Bây giờ cô gái tóc ngắn cũng đang tính nói không được, nhưng nghĩ tới chuyện thẻ sinh viên cũng chỉ có tên cô ta với tên trường nên lập tức đấm cậu ta mấy cái.
“Sao cậu hư hỏng thế.”
Thẩm Chấp cúi đầu chơi trò chơi trên di động, cảm giác chỗ ngồi bên cạnh lún xuống, một cô gái mặc áo đầm trắng đến gần.
Tính tình cô gái này cũng không phải rất hoạt bát, nhưng mà liếc mắt một cái đã bị Thẩm Chấp thu hút.
Lực hấp dẫn của cậu quá lớn, dụ dỗ làm cho cô ta phải lấy hết dũng khí ngồi xuống.
Nhưng mà cho dù cô ta có ngồi xuống thì thiếu niên bên cạnh từ đầu đến cuối vẫn nhìn di động của cậu, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên. Cô ta nhấp miệng cẩn thận nhìn qua di động của cậu.
Lúc cô ta nhìn thấy nội dung trên di động liền giật mình.
Thẩm Chấp đang chơi trò sudoku, cô gái cố gắng nhìn lắm mới miễn cưỡng nhận ra được, cậu đang chơi tính số một mình. Cô ta không ngờ thiếu niên này lại chơi trò chơi như thế này ở quán bar, cảm giác hơi mâu thuẫn.
Bạch Chỉ cắn nhẹ môi dưới, trong lòng càng tò mò về cậu hơn, rốt cục cũng lấy hết dũng khí hỏi: “Cậu đang chơi sudoku một mình sao?”
Cho dù cô ta tới quán bar này với bạn nhưng mấy người bên cô cũng ngồi quầy bar bên kia chơi vì có phí thấp nhất, không ngờ Từ Nhất Hàng lại tới làm quen, thế nên mới nói chuyện được.
Bộ dáng của cậu nhìn vẫn còn nhỏ tuổi, cũng không hợp với quán bar lắm, nhưng vô cùng thu hút. Từ lúc cậu mới vào, cậu vẫn ngồi im ở trên ghế chơi điện thoại, nhưng cũng không biết có bao nhiêu cô gái liếc nhìn cậu.
Dung mạo Bạch Chỉ thanh thuần thanh tú, ở trong học viện cũng được gọi một tiếng hoa khôi.
Cô ta không ngờ chính mình chủ động mở miệng rồi nhưng thiếu niên lại làm như không nghe thấy, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên. Nhất thời cô ta cắn chặt môi dưới, có chút xấu hổ không chịu nổi.
“Bạn bè của cậu sao thế, không nể mặt chút nào, Tiểu Chỉ nhà chúng tôi là hoa khôi đấy, có rất nhiều người theo đuổi.” Cô gái tóc ngắn thấy Thẩm Chấp không để ý tới Bạch Chỉ, có chút không vừa lòng nói khẽ với Từ Nhất Hàng.
Từ Nhất Hàng vừa nghe, khuôn mặt đang cười liền trầm xuống, “Chuyện của anh Chấp, cô đừng nói nhiều.”
Mặc dù cậu ta cũng không thể hiện thái quá như Hạ Giang Minh, nhưng cũng vô cùng chịu phục Thẩm Chấp, bằng không sao có thể luôn đi theo cậu. Theo ý cậu ta, dù vẻ ngoài của người tên Bạch Chỉ này có được nhưng vốn dĩ Thẩm Chấp cũng không thích quan tâm tới mấy nữ sinh nên không quan tâm tới cô ta cũng là chuyện bình thường.
Thật sự muốn để cho Thẩm Chấp quan tâm, dù sao cũng phải là…
Đột nhiên trong đầu Từ Nhất Hàng hiện lên khuôn mặt Kỷ Nhiễm, cô ấy mới đúng là cô gái xinh đẹp nhất mà cậu ta nhìn thấy, kiểu làm cho người ta không chuyển mắt được.
Đúng lúc này Hạ Giang Minh lại giơ điện thoại lên hỏi: “Mọi người có thấy thẻ tên của em Nhiễm không?”
“Ai?” Trong nháy mắt Từ Nhất Hàng có chút chập mạch.
Hạ Giang Minh: “Kỷ Nhiễm, cậu ấy nói cậu ấy về nhà mới phát hiện không thấy thẻ học sinh của mình, hỏi chúng ta có nhặt được không.”
Từ Nhất Hàng và Trần Tùng lắc đầu, họ không nhặt được.
Lúc Hạ Giang Minh nhìn sang Thẩm Chấp, liền thấy cậu đang híp mắt nhìn mình, trong mắt lộ ra nguy hiểm, Hạ Giang Minh lại còn không biết sống chết hỏi: “Anh Chấp, anh có thấy không?”
Thẩm Chấp nắm điện thoại, nhìn cậu ta: “Sao mày có số điện thoại của cô ấy?”
Anh nói rất chậm, giọng nói cũng bình thường, nhưng nghe lại thấy có hương vị nghiêm trọng.
Hạ Giang Minh úp úp mở mở, sao có? Thì… Cậu ta với Kỷ Nhiễm trao đổi.
Chẳng nhẽ tới giờ anh Chấp còn chưa có số điện thoại của Kỷ Nhiễm?
Suy nghĩ đến điện thoại của mình, không những có số của Kỷ Nhiễm còn có cả QQ, Hạ Giang Minh lập tức hoảng.
Hiện tại nếu cậu ta quỳ xuống với anh Chấp thì có thể miễn tội chết không?
May mà Thẩm Chấp cúi đầu chơi điện thoại tiếp, mọi người tưởng không có việc gì rồi, tiếp tục uống rượu chơi trò chơi. Mới vài phút, đột nhiên Thẩm Chấp lại đứng lên.
“Anh Chấp, anh làm gì vậy?” Hạ Giang Minh vội vàng hỏi.
Thẩm Chấp thản nhiên nói: “Không có gì, về nhà ngủ.”
Nói xong, cậu cũng mặc kệ người khác, tự mình đi ra cửa. Mấy tên kia nhìn thấy cậu rời khỏi nhưng cũng không ai dám đuổi theo.
Họ nhìn nhau vài lần, trong lòng mờ mịt.
Sao đột nhiên lại không vui rồi?
Chẳng lẽ thật sự bởi vì số điện thoại?
*
Kỷ Nhiễm không ngờ mình lại xui như vậy, thứ sáu đến trường còn có thể gặp phải chuyện hội học sinh kiểm tra thẻ học sinh.
Mỗi tuần Tứ Trung đều phải kiểm tra thẻ học sinh và đồng phục.
Không có định ngày trước luôn kiểm tra ngẫu nhiên.
Có đôi khi ngay ở cửa trường, cũng có khi giữa giờ nghỉ, chỉ cần bị tra có vấn đề, nhất định bị trừ điểm, ảnh hưởng tới bình chọn của lớp.
Kỷ Nhiễm không ngờ cả một tuần không kiểm tra, lại kiểm tra ngay sáng thứ sáu.
Họ còn biết tâm lý nữa, biết nhất định vào thứ sáu học sinh sẽ lơi lỏng, quả nhiên chỉ một lát đã có mấy người bị bắt. Bây giờ học sinh vào trường đều bước từng bước, ngay cả lẫn cũng không lẫn vào trường được.
Lúc Kỷ Nhiễm đeo ba lô đang tính cam chịu số phận, đột nhiên phía sau lại vang lên tiếng gầm rú.
Là tiếng xe máy.
Đáy lòng cô như cảm ứng được, quay đầu nhìn, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, xe máy của Thẩm Chấp dừng ở ven đường.
Kỷ Nhiễm chớp chớp mắt, lúc nhìn thấy ánh mắt cậu liền quay đầu lại tính đi vào trường the bản năng.
Thẩm Chấp nhìn cô né tránh mình, giả vờ như không quen biết cậu.
Trong lòng có chút vừa bực mình vừa buồn cười.
Cậu vẫn không nhịn được, kêu: “Kỷ Nhiễm.”
Tiếng cậu không lớn nhưng Kỷ Nhiễm nghe được, bước chân cô dừng lại, hiện tại ở cửa trường học có rất nhiều học sinh.
Thẩm Chấp như cười như không kêu phía sau: “Còn không qua đây?”
Giọng cậu cũng không hoàn toàn tức giận, mà còn có chút bất đắc dĩ.
Kỷ Nhiễm kéo ba lô xuống, cuối cùng vẫn xoay người, từ từ đi về phía cậu. Trước cửa trường có không ít học sinh tò mò nhìn qua.
Đại lão có tiếng tăm lừng lẫy trong trường và một nữ sinh vô cùng xinh đẹp?
Nữ sinh này học lớp nào?
Lúc Kỷ Nhiễm tới trước mặt cậu, Thẩm Chấp đánh giá bộ đồng phục chỉnh tề của cô, chỉ là thẻ học sinh đeo trước ngực trái lại không có.
“Cậu tính vào trường như vậy?”
Kỷ Nhiễm do dự nhìn cậu.
Đôi mắt như trẻ con, óng ánh như chứa sương sớm, lúc nhìn cậu, giống như lông vũ xẹt nhẹ qua lòng cậu.
Vừa tê vừa ngứa.
Thẩm Chấp lấy đồ ra, Kỷ Nhiễm vẫn chưa lấy lại tinh thần, mãi đến khi cậu trêu chọc: “Không muốn hả?”
Cô nhìn chăm chú, là thẻ học sinh của cô.
Thẻ học sinh của Tứ Trung không những có tên Tứ Trung, còn có ảnh và tên lớp của học sinh, bởi vậy sẽ không nhận sai thẻ học sinh của người khác. Bảng tên này có ảnh của cô.
“Cầm, lần sau đừng làm mất nữa.”
Thẩm Chấp nói xong, chạy xe máy đi cũng không vào trường.
Chờ chạy xe tới chỗ cách xa, Thẩm Chấp mới chạy chậm lại. Ở thành phố buổi sáng vẫn rất ấm áp, không giống như trên núi sớm tối đều lạnh.
Đột nhiên Thẩm Chấp cảm thấy cậu thực sự điên rồi.
Tối hôm qua ra khỏi quán bar, vốn dĩ tính chạy xe về nhà, kết quả lại quay đầu lại, chạy tới ngọn núi. Cậu tìm cả một đêm, tìm qua lại dọc theo đường núi.
Khi ánh sáng ban mai chiếu lên con đường trên núi, cậu mới tìm được bảng tên ở trong bụi cỏ ven đường, đột nhiên bật cười.
Thứ đồ chơi này ở trường học chỉ cần bỏ ra mười đồng tiền là làm lại được.
Kỷ Nhiễm đứng tại chỗ, rất lâu cũng không nhúc nhích.
Cô cầm chặt thẻ học sinh, cảm giác được trên thẻ học sinh vẫn còn mang theo hơi ấm.
Uầy đại ca ngầu quá, bỏ công bỏ sức ra giúp e gái Kỷ. Em gái Kỷ nhớ cảm động nhé
Ôi anh ơi sao anh thê nô vậy anh
anh thẩm lại có cơ hội để bạn kỷ cảm động rồi
chết cười vs a, quá đáng yêu r, còn thua cả thằng đệ, h còn chưa xin dk sdt nữa
Ớ cứ tưởng anh đang giữ, không ngờ là bị rớt thật. Chị gái cảm động chưa thì em không biết mà em thì cảm động một dòng sông rồi đó :<
Bé Hà trong team anh Thẩm siêu dễ thương … mùi bé thụ bay bay đâu đây ???
Chấp ca thật sự tốt quá ?
Hay quá. Thích couple nay oy nha
Vì một chữ dại gái mà chạy dô núi sâu tìm thẻ ??
Vì tìm thẻ học sinh cho crush mà tìm suốt đêm luôn.
Đó là biểu hiện của dại gái đó anh…kkk
Ôi chao sao tình cảm thế hai người làm đứa FA 18 năm như tui tổn thương
Cảm động quá, cả đêm ko ngủ tìm đồ cho bạn Kỷ.
Sao Hạ Giang Minh lấy sdt Kỷ Nhiễm lúc nào mà nhanh thế nhở
A đang bước trên con đg thê nô k lối về rồi. Cơ mà tui thích. Cho a ngàn like luôn
Ôi, thê nô chính hiệu nhưng anh ghen đấy nhé!
Trời ơi a ý ghen cũng đáng yêu qá đi mất .thích n9 qá ?
Không biết ông ấy xin dược cái số diện thoại từ bao giò luôn
Chậc chậc Anh Thẩm ngầu ghê, giup chị Kỷ luôn, chừng nào 2 người đến dc vs nhau
Chị Kỷ xin hãy cảm động với tấm lòng chân thành cả đêm của chồng chị
Hazz Chấp ca nay ghen rồi,cảm động tấm chân tình của anh quá,thức nguyên đêm đi tìm thể học sinh cho chị
Ta nói: Thê nô cũng chỉ như thế này thôi!
Chúc anh 1 đời thê nô vui vẻ?
Vì chị nhiễm anh chấp có thể làm tất cả. ??
Không biết tới khi nào đại ca chấp với lấy dc sdt của e gaia Kỷ nhỉ
Ha ha, thụec sự thấy Giang Minh rất đáng yêu. Còn bạn Nhata Hàng thì khẩu vị có chút nặng ?
Ai ui, bạn nhỏ Giang Minh có sdt Kỷ Nhiễm làm a zai ghen k chịu đc kìa. Anh zai chưa có mà sao ng khác lại có???? ?
Anh zai đúng là vì iu mà ngố nghếch đi rồi.
Vì Kỷ Nhiễm Chấp ca có thể làm tất cả!
Thích quá a Chấp ơi, đúng như tên của a luôn bất chấp tất cả vì chị luôn. Chị nhanh nhanh cảm động a đi chứ
Anh Chấp với chị Nhiễm giống nhau quá đúng là người có IQ cao thì chơi Sudoku. Lại một lần khen anh Chấp là người tinh tế dễ thương quá thôi
Trần Tùng với Hạ Giang Minh làm tui cười xỉu,anh muốn làm tiểu tam phá hoại hạnh phúc giữa hai người họ sao hả Minh ca.
Khi thấy bạn Minh có số phone của chị còn anh ko có thì lòng anh chua như dấm. Khổ thân. Thích người ta thì xin đại cho rồi. Còn đích thân lên núi tìm thẻ cho chị nữa, chứng tỏ tình nồng sâu đậm lắm rồi
Haiz, anh Chấp tiêu rồi. Cơ mà mình lại đang mong thẻ học sinh bị Giang Nghệ ăn cắp mới chết chớ =)))))
Mất công đi tìm thẻ mà số điện thoại anh cũng ko có khổ thân quá =))
Chấp ca thâm tình quá đj !!!
Chấp ca thâm tình quá đj !!! cmt lỗi hoài
thật không ngờ lun á, vì tìm thẻ cho chị không tìm suốt đêm, không hổ là Chấp ca, quả thật quá thâm tình
Thích chấp ca quá đi,vừa lạnh lùng lại vừa thê nô nữa
Chị gái nhỏ có cảm thấy rung động không ? vì sợ chị bị ghi sổ nên tìm cả đêm đó ?
Thích Chấp ca quá đi , vì chị anh có thể làm tất cả
Chắc anh sợ có người thấy thẻ của chị rồi đi làm phiền chị đây mà =)) nhưng cũng tội ổng ngồi cùng bàn mà sđt hay wechat của người ta cũng không có =)) anh Minh lại có hết mới chết chứ kkk
Lão đại ghen, lão đại giận nhưng lão đại vẫn muốn quan tâm cu gái vô lương tâm ??
Đoạn cuối vừa ngọt vừa cảm động hic TvT Nhiễm Nhiễm một ngày nào đó phải biết chân tướng nha.
TC đúng kiểu ngoài lạnh trong nóng nhưng tránh thế nào được cái kiếp thê nô đang mở rộng cửa đón anh nhà vào
ghen thì ghen mà thương thì thuong :v
Đáng yêu thế, bỏ bao công sức để tìm đồ cho chị. Như thế này thì chị Nhiễm phải đổ thôi
Khổ ,Hạ Giang Minh bị kẹt giữa anh Chấp và Kỷ Nhiễm khổ quá mà ? không cẩn thận lỡ lời một tí là anh Chấp nhìn bằng con mắt hình viên đạn ngay
ui đáng yêu thật sự A Chấp tốt quá
Hạ tiểu thiếp thiệt khả ái
A ơi thấy chấp ca vì c ko ngủ chưa. Aaaa
Bạn học Thẩm có quá nhiều ông bướm xung quanh.
” Anh nói rất chậm…, nhưng nghe lại thấy có hương vị nghiêm trọng ” => có thể thay ” nhưng nghe lại thấy có mùi vị nguy hiểm ”
” Kỷ Nhiễm chớp chớp mắt…, đi vào trường the bản năng ” => ” theo “
Vì rất rất thích nên người ta thường sẽ chọn nghe con tim hơn là theo lý trí.
Biểu hiện của sự dại gái đây nè =)))) tìm thẻ học sinh của crush cả 1 đêm trên núi omg nói chứ có người thế này với tui chắc đổ ngay quá >< ngoài lạnh trong nóng thích vch. Nhiễm Nhiễm mau cho anh Chấp sđt và QQ đi không anh tức không làm gì được luôn á :))))
Vì chị mà cả đêm đi tìm huhu
C cảm động chưa nè. Ngta tìm cả đem đấy nhá
Cảm giác Chấp ca ghen cũng dễ thường nữa trời.Chỉ vì tìm thẻ cho chị Nhiễm mà tìm suốt đêm luôn. Sức mạnh của tình yêu thật ghê gớm..haizzz
Huhu Chấp ca đáng yêu dã man. Dù biết đối phương chưa có cảm tình gì đặc biệt như mình nhưng vẫn cố chấp =)))) Đẹp trai không bằng chai mặt ???
Mình vẫn chưa hiểu lắm cụm tình đầu đã chết nhắc đi nhắc lại trong truyện là tình đầu đã chết hay là tình đầu chưa kịp bắt đầu đã “chết”?
Ôi anh thâm tình quá. Tìm cả 1 đêm ở trê n núi. Chị bị anh làm cảm động rồi. Đám bạn của a cũng đáng yêu phết
Cameo Hạ Giang Minh dễ thương thực sự :))))
Anh Chấp ghen sao =)) đúng là Chấp thê nô
Anh mày còn chưa có được sđt mà mày ko những có mà còn có cả QQ muốn chết à haha
Đột nhiên nghĩ, tại mình k xinh nên thời học trò vô duyên với 1 Thẩm Chấp như thế, haizzz nửa đêm còn ăn 1 mồm cẩu lương, nhưng hay quá vẫn phải đọc tiếp :)))
Thẩm lão đại : Tại sao Hạ Giang Minh có số của em mà tôi lại không có ? Bảo bối đang bị tổn thương cần người dỗ dành-ing :(((
Kỷ nhỏ : -.-
Chấp Chấp ghen cũng đáng yêu =)))
( Tính đi vào trường the bản năng => theo )
Dám gọi “em Nhiễm” lại còn có đủ phương thức liên lạc của người ta. Hạ tiểu đệ thật đáng thương mà ?
Ahihi a Thẩm ghen với b học Hạ culi =)))) cưng xỉu luôn
Hạ Giang Minh dễ thương quá cơ, chắc là ông tơ cho anh Chấp chị Nhiễm rồi
Anh Chấp đúng là kiếp dại gái kiếp thê nô =)))
Minh Minh chuẩn bị cho anh Thẩm làm thịt đi ??
Anh còn chưa có số mà cậu đã dám có cả QQ :))
khuyết điểm duy nhất chính là mực độ tốn kém rất cao = mức độ
xem thẻ sinh học nhé = thẻ học sinh
muốn xem giấy thẻ sinh viên = muốn xem thẻ sinh viên
tính đi vào trường the bản năng = theo
Chưa gì mà anh Chấp thê nô vậy sau này thì sao nữa đây, anh Chấp ghen rồi đến giờ mà còn chưa có số của chị nữa
Thôi rồi mới đầu truyện mà anh Chấp đã thành thê nô thật là không có nghị lực mà.
Vì c a cx liều mạng ghê ha???
Ố ồ, anh Thẩm cũng thê nô ghê ha, tìm thẻ cho vợ cả đêm cơ đấy ?
Sự thê nô của Chấp ca bắt đầu rồi. Chẳng qua anh à, anh bỏ công sức như vậy mà không nói gì sao mà Kỷ Nhiễm cảm động được, muốn cưới vợ phải mặt dày lên.
Lại còn ghen nữa, ai kêu anh Thẩm đây không chủ động xin số con gái người ta. Dù ghen nhưng anh vẫn đi kiếm cho vợ nha, ghi điểm trong mắt em gái Kỷ rồi.
Mèn ơi, anh lên núi tìm thẻ cho chị à..yêu chết anh luôn!
Có crush phát tiền cũng không khiến anh vui vẻ bằng tấm chân tình ?
Xin chia buồn với đại ca:) chưa gì đã đắm vào chị không thoát ra nổi rồi. Có mỗi sdt cũng ghen 🙂 mà ghen là đúng, anh cong chưa có mà đams cận vệ đã có rồi. Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ =))))
Tấm chân tình mới là quan trọng a ơi. Cả 2 ac đều giàu cả mà
Má ơi Chấp ca ngầu quá :))))Vì 1 cái thẻ của chị nhà mac tìm suốt 1 đêm.
Má ơi Chấp ca ngầu quá :))))Vì 1 cái thẻ của chị nhà mac tìm suốt 1 đêm. Đã đến lúc tỏa sáng của anh rồi.
Hai ngưòi mau mau về chung nhà đi nào
Chừng nào đôi trẻ mới chính thức đây :)) chăc còn lâu lâu nữa vì cô Kỷ còn chưa rung rinh cơ mà
Chơi bời gì giờ này nữa anh đây còn phải đi về tìm thẻ học sinh cho vợ?
Kỷ Nhiễm ơi, cảm động đi. Anh Thẩm Chấp bỏ công bỏ sức ra vậy cơ mà
Chấp ca tìm thẻ trên núi chi Nhiễm tỷ cả đêm. Cảm động quá trời lun.
Anh ghen cx đáng yêu nữa…Chỉ khổ cho bạn học Hạ
Công nhận Chấp ca hay ghen thiệt. Đến bây h còn chưa có sdt hay phương thức liên lạc vs nhiễm nhiễm. Chừng nào anh mới cua đc người ta đây
Móa ơi , bao giờ tui mới tìm được một anh giống Chấp ca , chỉ vì một câu nói mà bỏ hết chơi bời để đi tìm thẻ cho vậy , haizzzz
Ơ thế hóa ra là cả đêm đi lên núi để tìm thẻ tên cho tiểu cô nương à
Thê nô chính hiệu nha anh :3
Chấp ca cứ ngọt như thế này thì chẳng mấy chị Nhiễm sẽ động lòng thôi, cố lên anh tiếp tục phát huy phong độ!!!
Chấp ca đáng yêu quá~ bạn học Kỷ kì này cõi lòng xiêu vẹo rồi =))
Tương lai thê nô đang chờ anh
hôm trước Nhiễm cũng chơi sudoku 1 mình, hôm nay a Chấp cũng chơi sudoku, ko biết sau này có màng 2 người thi sudoku với nhau ko? Hồi trước ta cũng có chơi sudoku hhhhhhh
Bao giờ Nhiễm Nhiễm mới biết Thẩm Chấp yêu mình đây. Tìm thẻ tên cả đêm đấy